Trời vô tình khiến xui gặp gở.
Gặp nhau chi để rồi bở ngỡ.
Có phải vô tình trời đã .
Gặp nhau rồi sao như lạ như xa.
Cũng vô tình bắt đầu từ ấy .
Hai ta như bao người trần thế .
Cho nhau bao nhiêu hờn dỗi .
Chỉ vô tình ta đã nói chia phôi
Chỉ vô tình ta nối yêu thương .
Chỉ vô tình sao bao luyến vương .
Lau đau lận đận tình trường .
Để rồi má phấn phải vương lụy phiền
Gặp nhau chi để rồi bở ngỡ.
Có phải vô tình trời đã .
Gặp nhau rồi sao như lạ như xa.
Cũng vô tình bắt đầu từ ấy .
Hai ta như bao người trần thế .
Cho nhau bao nhiêu hờn dỗi .
Chỉ vô tình ta đã nói chia phôi
Chỉ vô tình ta nối yêu thương .
Chỉ vô tình sao bao luyến vương .
Lau đau lận đận tình trường .
Để rồi má phấn phải vương lụy phiền
Đường nhân gian lắm nỗi truân chuyên .
Giọt mưa đời triền miên phũ lối .
Em anh ai người có lỗi .
Phải chăng ta chẳng nợ rồi trăm năm
Phải chăng ta chẳng nợ rồi trăm năm
Chỉ vô tình một câu nói thôi .
Để giữa đời hai lối ly bôi
Phải chăng trời cao vô tình.
Để mình hai ngã điêu linh giữa đời .
Duyên trăm năm mình đã xa rồi .
Nào phải đâu nữa đời gian dối .
Đường đời hai ta ngược lối .