TRỘM THƠ TKN
“Đêm buồn ngồi đếm sao rơi ?
Lòng nghe ray rức chơi vơi nổi sầu”
Ba năm qua ta trở thành tên trộm
Vào nhà em lén nhặt mấy cành sim
Mấy cành sim tim tím màu sim
Đem ướp lạnh cho đời sim thôi tím nữa
Và cứ thế ta chừa em một nữa
Một nửa tình, còn một nửa ta mang
Nửa mang đi là nửa dối gian
Nửa còn lại là nửa tình gởi lại
Ba năm qua ta trộm nhà em gái
Nửa ngang nhiên,nửa lén lút ai ngờ
Em vô tình đâu biết mất trang thơ
Ta- kẻ trộm chôm gia tài góp nhặt
Rồi thời gian trôi qua.... trôi qua...
Một tối ăn năn, ta ghé vườn nhà,
Như chợt thấy NỤ CƯƠi em đã tắt
Và từ đấy dưới trăng mờ hiu hắt,
Hoa tím nở nhiều, ta ngắm chẳng mang đi
Chẳng cắp của em, chẳng gởi lại được gì
Bởi trước mặt cả một trời tim tím.
Buihaha