Anh vẫn có một gia đình
Trong mơ màng hạnh phúc
Anh vẫn có một mối tình
Trong vòng đời trong - đục.
Anh vẫn thấy nỗi lòng day dứt
Mãi tơi bời cấu xé tâm can
Trong mắt e, anh là kẻ dối gian
Gieo trái mộng để đời em vỡ mộng.
Nhưng em ơi!
Qua rồi đêm trăng sao
Tan rồi giấc mơ hư ảo
Anh trở về ăn năn
Với tình xưa, anh vẫn có băn khoăn:
Trên lối hẹp con đường xa vời vợi
Trong khoảnh khắc ngỡ vòng tay chờ đợi
Giữa Đông tàn, Xuân chợt đến bâng khuâng!
Anh là ai? Không thần thánh! Không dửng dưng?
Và em là ai?
Không vũ trụ ! Không là người trần tục?
Anh và em có ai hạnh phúc?
Cuối Đông tàn không cánh én chao nghiêng
Và cuộc đời chưa trọn giấc thần tiên!